Đầu bản có cọn nước
Trông xa như mặt trời
Cứ quay đều lầm lũi
Chẳng bao giờ nghỉ ngơi
Cọn nước đem no ấm
Hạt lúa thơm nương vàng
Bé cười giòn tắm mát
Máng bương tràn cạnh thang
Cọn nước đêm sáng trăng
Tính tẩu ngân réo rắt
Chị gái ngồi dệt khăn
Lửa cháy bùng ánh mắt
Anh trai vào bộ đội
Mẹ gói xôi ăn đường
Tiễn chân bên cọn nước
Tiếng gà rừng tinh sương
Năm ấy bà nội mất
Lên với tổ tiên Tày
Đưa ma ngang con suối
Cọn nước buồn ngừng quay
Ai đi xa thấy nhớ
Ai về gần càng thương
Cọn nước mang hồn vía
Của lòng ta rất mường…
Hoàng Anh Tuấn
- Hè về trên Thác Làng Pịt - Lương Sơn - Bảo Yên (02.06.2016)
- TIỀM NĂNG PHÁT TRIỂN DU LỊCH SINH THÁI , DU LỊCH CỘNG ĐỒNG Ở NGHĨA ĐÔ, BẢO YÊN (01.06.2016)
- Về Nghĩa Đô ăn cá suối (31.05.2016)
- Đền Bảo Hà: Truyền thuyết và chuyện kể về ngôi mộ Ông Hoàng Bảy (28.05.2016)
- Tưng bừng lễ hội đền Phúc Khánh thị trấn Phố Ràng (28.05.2016)
- Đồn Phố Ràng (26.05.2016)
- DI TÍCH LỊCH SỬ VĂN HÓA CĂN CỨ CÁCH MẠNG VIỆT TIẾN (26.05.2016)